Từ khi cưới đến giờ, vợ chồng tôi chỉ có quyển sổ tiết kiệm 300 triệu nên tôi chỉ đồng ý hỗ trợ em chồng 50 triệu thì chồng giận dỗi, trách tôi là người ngoài nên thấy em của anh ấy gặp nạn mà không cứu, trong khi tiền tiết kiệm cũng chưa làm gì.
Em chồng tôi mấy tuần gần đây đang phải trốn về quê vì nợ cá độ hơn 2 tỷ, xã hội đen liên tục đến nhà đòi nợ. Không tìm được chú ấy, chúng tạt chất bẩn vào nhà và đe dọa bố mẹ chồng tôi. Từ khi con mắc nợ đến giờ, bố mẹ chồng tôi luôn sống trong lo lắng, bất an.
Không phải lần này em chồng tôi mới dính vào nợ nần, cách đây hơn 1 năm, nó cũng hùn hạp làm ăn rồi mắc nợ hơn 1 tỷ đồng, bố mẹ chồng tôi đã phải đứng ra trả nợ. Lần này, ông bà gọi vợ chồng tôi để bàn chuyện trả nợ. Bố mẹ nói bao nhiều tiền để dành lần trước đã trả nợ hết cho em chồng, giờ không còn gì để trả nợ. Ông bà muốn vợ chồng tôi có trách nhiệm với em bằng cách đóng góp 1 tỷ, số còn lại ông bà sẽ dùng sổ đỏ vay nợ ngân hàng. Chồng tôi thương bố mẹ nên không ý kiến gì mà hứa sẽ cố thu xếp.
Tôi chỉ đồng ý hỗ trợ em chồng 50 triệu thì chồng tôi giận dỗi (ảnh minh họa)
Chồng hứa với bố mẹ như thế nhưng biết rõ chúng tôi không có tiền, có quyển sổ tiết kiệm gần 300 triệu đồng gom góp từ khi cưới đến giờ. Anh ấy muốn tôi đưa khoản tiền này cho bố mẹ chồng, còn lại sẽ vay bạn bè, họ hàng để đủ số tiền 1 tỷ. Tôi thương bố mẹ chồng nhưng không đồng ý mang hết tiền tiết kiệm đi trả nợ cho em chồng, trong khi lại là nợ cờ bạc. Tôi chỉ đồng ý hỗ trợ em chồng 50 triệu thì chồng tôi giận dỗi, trách tôi là người ngoài nên thấy em của anh ấy gặp nạn mà không cứu, trong khi tiền tiết kiệm cũng chưa làm gì.
Tôi không đủ sáng suốt để quyết định nên như thế nào trong lúc này, hay là tôi ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân như lời chồng tôi nói?